Hải Bánh cướp giật có lẽ một phần nguyên do vì khu vực anh sinh sống thường xuyên xảy ra những vụ giật đồ, móc túi. Hải Bánh thừa nhận rằng trong con người mình luôn tồn tại 2 thái cực ác và thiện. Từ khi còn khi học ông đã có thói ăn cướp. Để có thêm thông tin về tội danh này của Hải Bánh, bạn đừng bỏ qua chia sẻ sau đây.
Khái quát chung Hải Bánh là ai?
Hải Bánh hay Nguyễn Tuấn Hải lớn lên ở Hà Nội, sinh năm 1967. Ông là một trong các giang hồ khét tiếng trước đây. Cha của ông là Nguyễn Văn Bánh nên người ta gọi ông là Hải Bánh. Bởi ở miền Bắc thường hay gọi tên con kèm tên cha phía sau cho thân mật. Sinh ra trong gia đình 10 anh chị em, Hải Bánh vẫn được cha mẹ giáo dục và chăm lo đầy đủ.
Dù vậy, đứa con này vẫn không trưởng thành đúng với mong muốn nên người của cha mẹ. Theo ông chia sẻ, ở nhà luôn là đứa trẻ biết vâng lời bố mẹ, ngoan hiền. Tuy nhiên khi ra khỏi nhà, Hải Bánh tự vùng vẫy trong thế giới của mình với nhiều thói hư tật xấu”. Ông được tôn sùng lên làm đại ca của một băng nhóm từ khi còn trẻ. Hàng ngày, sau thời gian làm việc cùng gia đình, ông lại cùng bằng nhóm đó lộng hành trộm cắp, bảo kê…
Điều gì đã tạo nên một Hải Bánh cướp giật?
Hải Bánh lớn lên tại phố Hàng Cót, trước nhà có bến xe điện, gần rạp chiếu phim Đại Đồng. Quanh khu vực anh sống còn có chợ Đồng Xuân, chợ xe máy, trường học… Theo nhận xét của Hải Bánh thì mảnh đất này khá “đặc biệt”, đã hình thành nên nhân cách cho ông.
Từ thời Pháp thuộc, bọn cao bồi đầu yêu trán khỉ và trộm cắp thường chọn khu phố quanh nhà ông tụ tập. Suốt quá trình lớn lên tại phố Hàng Cót, hàng ngày Hải Bánh phải chứng kiến nhiều vụ trộm cắp, đâm chém, cướp giật… Sau từng chuyến tàu điện về sẽ thấy tiếng í a, í ới kêu mất trộm mất cắp.
Lúc đầu mèo, đầu gấu rạch giỏ Hải “Bánh” đều biết mặt. Lúc cắp sách đến trường, Hải Bánh là học sinh ngoan. Tuy nhiên, buông cặp sách ra lại trở thành đứa trẻ đường phố. Theo chia sẻ của ông, thuở nhỏ sau khi tan trường sẽ cùng Long “tròn” là em trai leo lên sân thượng của nhà mình rồi tia xuống đường.
Thời điểm tiếng phanh ken két từ các chuyến tàu điện giảm tốc độ cũng là lúc mà bọn móc túi hoành hành. Chúng chen lấn xô đẩy để dễ dàng ra tay chơi. Tuy nhiên, chúng đều bị anh em Hải “Bánh” tìm cách chặn đường rồi trấn sạch. Dân hành nghề “hai ngón” tại khu vực này đã cầu xin Hải “Bánh” chia phần lợi nhuận nhằm đổi lấy sự làm ăn yên ổn. Hải “Bánh” chính thức thành bảo kê khi còn tuổi “teen”.
Ngoài ra, Hải “Bánh” còn thừa nhận rằng lúc cắp sách tới trường, bạn bè chỉ cần chỉ vào người khách qua đường nói thích chiếc áo lông Đức, cái mũ cối, đôi tông Lào… Ông sẽ phóng xe đuổi theo người đó và cướp món đồ đó bằng được. Lâu dần việc Hải Bánh cướp giật được xem là chiến tích để ông lấy le với bạn bè.
Con đường cướp giật của Hải Bánh
Gia đình Hải “Bánh” có một tiệm làm cửa sắt ngay trên con phố Hàng Cót. Sau khi dở dang bỏ học tại Trường thể thao Quần Ngựa, ông trở về phụ gia đình làm thợ sắt. Hàng ngày, sáng sớm Hải “Bánh” sẽ phóng xe ra đường hành nghề cướp giật. Từ 9h sáng tới 5h chiều, ông cặm cụi quần quật làm cửa sắt lượm từng xu từng đồng.
Hải “Bánh” thấy công việc làm sắt khá thú vị, những đồng tiền sạm khói hàn rất có ý đối với ông. Tuy nhiên, chỉ sau 5h chiều ông đã trút bỏ bộ quần áo này ra và nhảy lên xe máy ra phố cướp giật. Chính vì vậy, dù chưa đủ tuổi vị thành niên nhưng tiền án tiền sự khá nhiều. Cụ thể có đến 6 tiền án tội Hải Bánh cướp giật, gây rối, cố ý gây thương tích.
Xem thêm: Hải Bánh cố ý gây thương tích – 2 vụ án nổi bật của Hải Bánh
Tay chơi này không thể giải thích mâu thuẫn trong chính con người mình. Thực chất, Hải Bánh không học thức để đủ nhận ra cái xấu của chính mình. Do đó, cái xấu càng nảy sinh và dần lấn át cái thiện. Lêu lổng, thất học cộng thêm đàn đúm đua đòi với kẻ cướp sớm muộn cũng thành kẻ cướp. Hầu như ai cũng hiểu điều này nhưng với Hải Bánh, ông đã phung phí nửa cuộc đời nhưng vẫn loanh quanh chưa hiểu.
Hải Bánh cướp giật lên chức trùm băng nhóm từ những năm 80
Ở Hà Nội những năm 1980, đám đầu mèo đầu gấu chia lãnh địa hoạt động ra từng “quân khu”. Em trai Hải “Bánh” là Nguyễn Hải Long (Long “tròn”) cũng cầm đầu băng nhóm du thực du thủ. Suốt ngày Long “tròn” trốn gia đình đi đánh nhau, gây gổ ngoài phố, gây thương tích cho người khác.
Do đó, đám côn đồ Hà Nội đã mệnh danh cho người này là Long “máy chém”. Hoạt động trong giới giang hồ, Long “tròn” cũng từng bị băng nhóm khác chém nát mình mẩy. Vì thương em nên Hải “Bánh” lận dao theo bảo vệ. Từ đó Long “tròn” đánh nhau ở đâu đều có mặt Hải “Bánh”.
Có lần anh em nhà Hải Long cùng đồng bọn chém thanh niên chấn thương sọ não. Long “tròn” cũng nhập viện do trọng thương. Không ngờ đầu mèo, đầu gấu đều phải nằm cùng một khoa để điều trị vết thương.
Hải “Bánh” lo băng nhóm kia trả thù đã lận dao găm trong người canh 24/24h trong bệnh viện bảo vệ người em. Đối phương thấy Hải “Bánh” quá ngầu nên không dám manh động. Trải qua nhiều chiến tích, ông được đám đàn em tôn lên làm đại ca.
Khi đã trở thành trùm một băng nhóm giang hồ, Hải “Bánh” dần mở rộng tầm hoạt động. Điểm đầu tiên chính là làm bảo kê cho đám móc túi chợ Đồng Xuân. Mỗi ngày, “Long tròn” và “Hải bánh” xuất hiện trong chợ Đồng Xuân chỉ với mục đích thu tiền bảo kê. Không tốn quá nhiều thời gian, trong tay trùm giang hồ Hải “Bánh” là hàng chục tên đầu gấu cộm cán.
Kết luận
Các vụ việc Hải Bánh cướp giật đã tạo nên vị trí ông trùm trong giới giang hồ. Ở thời đó, Hải Bánh cũng là một trong những cái tên khiến một vài băng nhóm nhỏ phải khiếp sợ. Tuổi trẻ của Hải Bánh có thể nói rằng rất ngông nghênh, không sợ trời đất.